Nhạc sĩ Phạm Duy từng nhận định về nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thế này: “Toàn bộ âm nhạc của anh đẹp như một bức họa trừu tượng hơn là tả thực. Cả nhạc lẫn lời, cả xác lẫn hồn thơ, nghe lãng đãng, mơ hồ, khó phân định cho đúng nghĩa”. Nhạc phẩm “Góp lá mùa xuân” là một minh chứng cho nhận xét đó.